Kể về một kỉ niệm thời thơ ấu

Kể về một kỉ niệm thời thơ ấu

Bài làm

Trong cuộc sống chúng ta ai cũng có những kỉ niệm của riêng mình những kỉ niệm với người thân, thầy cô, bạn bè... Những kỉ niệm của một thời thơ ấu không thể nào quên được. Trong đó, có một kỉ niệm mà em nhớ mãi không bao giờ quên, một kỉ niệm theo em tới suốt cuộc đời đó là kỉ niệm với người bạn thân thiết nhất của em người bạn Thùy Dương.

Thùy Dương và em lớn lên bên nhau từ nhỏ hai đứa chơi với nhau từ khi còn bé tí ăn chung một cái kẹo mút. Rồi khi vào lớp một chúng em cũng học cùng lớp, cùng trường ngày ngày hai đứa em đi học cùng với nhau. Hai đứa lúc nào cùng ríu rít như đôi chim non, có biết bao nhiêu chuyện để kể không bao giờ hết chuyện. Tiếng cười tiếng nói luôn theo sát bên cạnh chúng em. Nhưng đến một ngày hai đứa em giận hờn nhau bởi một lý do rất con nít là em đã mượn của Thùy Dương một quyển truyện tranh và mang về nhà đọc nhưng không may em đánh đổ mực vào quyển truyện tranh của bạn ấy và mang trả lại sau khi đọc xong. Khi vừa nhận cuốn truyện tranh từ tay em Thùy Dương đã giận hơn và mắng em những câu vô cùng khó nghe khiến cho em bị tổn thương. Nên em đã nói lại rằng chỉ có một cuốn truyện tranh làm gì mà bạn ấy phải giận tới mức ấy. Nếu bạn ấy muốn em sẽ mua đền bạn ấy quyển truyện mới.

Xem thêm:  Tài năng miêu tả tâm lí nhân vật trong truyện Chí Phèo và Hai đứa trẻ

ke ve mot ki niem thoi tho au - Kể về một kỉ niệm thời thơ ấu

Kể về một kỉ niệm thời thơ ấu

Ngày hôm sau, em đã ra hàng truyện tranh mua trả lại cho bạn một quyển truyện tranh như vậy và mang tới tận nhà trả lại cho Thùy Dương. Nhưng Thùy Dương không nhận, em để ở nhà bạn ấy rồi đi về. Những ngày tiếp theo hai đứa em im lặng không đi học cùng nhau như mọi ngày nữa. Mấy ngày giận nhau chúng em đều cảm thấy buồn vô cùng, nhưng em không hiểu tại sao chỉ một vết mực loang mà Thùy Dương lại có thể nặng lời với em như vậy? Không lẽ tình bạn của chúng em bao nhiêu năm qua không so sánh bằng quyển truyện tranh sao? Cứ nghĩ như vậy em buồn lắm và không muốn mở lời trước.

Hai đứa em giận nhau cho tới ngày thứ 4 thì Thùy Dương đã nói chuyện với em. Nhân buổi ra chơi thấy em ngồi một mình nhìn đất trời qua cửa sổ bạn ấy lại gần và ngồi xuống nói với em rằng. Tớ xin lỗi vì nặng lời với bạn, nhưng quyển truyện tranh đó là món quà duy nhất mà ông ngoại tớ mua tặng cho tớ trước khi ông qua đời, nên tớ rất quý và nâng niu nó. Vì bạn là bận thân nhất của tớ nên tớ mới cho bạn mượn nhưng không ngờ bạn lại để mực đổ ra quyển truyện tranh của tớ nên tớ giận quá đã có những lời không phải với bạn. Những câu nói của Thùy Dương khiến em vô cùng hối hận vì sự hiểu lầm của mình dành cho bạn. Em cảm thấy mình đã sai khi làm hư sách của bạn lại còn giận hờn vô cơ, nên em đã xin lỗi bạn rồi hai đứa em làm hòa với nhau.

Xem thêm:  Thuyết minh về chiếc áo dài

Sau kỉ niệm đó, tình bạn của em và Thùy Dương từ đó càng thêm thân thiết hai chúng em chia sẻ với nhau nhiều thứ. Trong những câu chuyện của Thùy Dương kể nhiều lần bạn ấy đã nhắc với em về ông ngoại của mình về kỉ niệm quyển truyện tranh đó khiến em càng thêm yêu quý người bạn của mình. Một người bạn giàu tình cảm và luôn có nội tâm sâu sắc.  Kỉ niệm thời thơ ấu về lần giân nhau giữa em và Thùy Dương khiến em nhớ mãi bởi nó giúp em biết trân trọng tình bạn của mình.