Tả Cảnh Hoàng Hôn Trên Quê Hương Em

Đề bài: Tả Cảnh Hoàng Hôn Trên Quê Hương Em

Bài làm

Có ai đi xa mà không nhớ về quê nhà? Nhớ cái cảnh hoàng hôn chiều tà trên quê hương mình. Ôi! Nó mới đẹp làm sao!

Chiều dần buông xuống trên tất cả các ngõ ngách làng quê. Ánh nắng bắt đầu tắt dần, chỉ còn le lói vài tia nắng nhỏ xíu qua kẽ lá, cành cây. Ông mặt trời đã về sau núi nghỉ ngơi. Mọi người bắt đầu dẫn trâu, dắt nghé đi về. Người xách cuốc, kẻ mang lúa. Trẻ con cũng tung tăng sải bước chân sáo từ trường về nhà. Gió hiu hiu thổi mát rượi. Từng áng mây bồng bềnh khẽ nô đùa cùng gió. Thoáng có chú bé đang cưỡi trâu về véo von tiếng sáo trên môi. Bầu trời óng ánh màu vàng cam lên cánh đồng lúa thơm nồng mùi sữa. Khói bếp nhà ai len lỏi vào mùi lúa bay thẳng lên trời. Tiếng nhà nhà sum họp nói chuyện rôm rả, tiếng con nít cười giòn tan, tiếng giũ nước giặt đồ của các cô, các mẹ. Khung cảnh ấy thật ấm áp, thơ mộng làm sao!

Sau một ngày làm việc vất vả, ai nấy đều muốn nghỉ ngơi. Mùi vị âm thanh buổi chiều hoàng hôn đậm chất quê này càng khiến cho người ta thêm xao xuyến. Nó làm tăng nỗi buồn của người con xa xứ khi nghĩ về.

Xem thêm:  Soạn bài Cảnh đẹp ngày mùa

Hoàng hôn buông xuống trên quê hương em dần khiến cho mọi cảnh vật trở nên tĩnh lặng. Không khí từ nhộn nhịp từ từ trở nên yên lặng. Chiều hoàng hôn nơi đây, có còn người con xa xứ nhớ về mà thăm?