Kể một việc tốt mà em đã làm

Kể một việc tốt mà em đã làm

Bài làm

Có một lần em đã mắc khuyết điểm là đi học muộn nhưng em không hề bị cô giáo phê bình hay khiến trách mà ngược lại em được cô tuyên dương trước mặt cả lớp. Lý do là em đã làm được một việc làm tốt nên mới đi học trễ. Hôm nay em xin kể cho các bạn cũng nghe một việc tốt mà em đã làm.

Hôm đó, một ngày thứ ba như mọi ngày em cùng với bạn của mình là bạn Mai rủ nhau đi học hai đứa chúng em vừa đi vừa nói chuyện vô cùng vui vẻ. Nhưng đúng lúc đó em thấy một cụ già dáng người nhỏ bé lưng hơi còng xuống tay cầm chiếc gậy bằng trê chống đi từng bước nặng nhọc dò dẫm tìm đường. Trời bất chợt nổi cơn giông những cơn gió bụi thổi qua khiến cho bụi và lá cây hai bên đường tung lên mù mịt. Với thời tiết này em biết là trời chuẩn bị có mưa nhìn bà cụ kia đi chậm, lại có vể lạ lẫm với đường thành phố nên em tiến lại gần cụ và lễ phép chào cụ

– Thưa bà bà muốn đi đâu để con đưa bà đi cho nhanh ạ trời sắp mưa rồi. Bà cụ nhìn em rồi nở nụ cười với hàm răng móm mém của mình

– Tôi đi thăm con gái ở trên này nhưng tôi không biết đường đó nằm ở đâu. Nói rồi bà lấy mảnh giấy ghi mấy chữ nhỏ trong túi áo đưa cho em xem. Em liếc nhanh thì biết đó là đường Nguyễn Trường Tộ cách đây mấy ngã tư thì tới. Em đọc rồi nói với cụ

Xem thêm:  Tả cây chuối lớp 4

– Con biết đường này để con dẫn cụ đi tới nhà con gái cụ nhé. Sau khi tôi nói xong bà cụ nhìn tôi rồi bảo

– Cảm ơn cháu vậy cháu giúp bà già này với nhé. Thấy tôi không đi thẳng tới trường nên cái Mai bạn tôi bảo tôi rằng.

– Cậu đưa cụ đi giúp nhé, tớ hôm nay phải trực nhật nên tớ tới trường trước đây. Tôi gật đầu bảo mai cứ đi trước đi rồi tôi sẽ tới lớp sau. Nói rồi hai chúng tôi chia tay nhau ở đây.

em da giup mot ba cu qua duong - Kể một việc tốt mà em đã làm

Kẻ một việc tốt em đã làm

Tôi thấy bà cụ đã già lại mang nhiều đồ ở quê lên nên phải đeo một chiếc túi rất nặng. Tôi bảo cụ đưa hành lý của mình tôi xách cho. Cụ thấy vậy có chút ngần ngại sợ làm phiền tôi nhưng rồi cụ cũng đồng ý. Tôi cầm hành lý rồi dắt cụ đi bộ dọc con phố, đi qua mấy ngã ba thì tới địa chỉ ghi trong giấy mà bà cụ đã đưa tôi xem. Tôi thấy cửa nhà đóng im ỉm nên bấm chuông. Một lúc sau có một người phụ nữ bước ra nhìn thấy tôi và bà cụ nở nụ cười tươi tắn.Người phụ nữ nói

– Mẹ mẹ lên bao giờ sao không gọi điện để con ra bến xe đón. Qua cách xưng hô thì tôi biết đây là con gái bà cụ. Người con gái của cụ cảm ơn em rồi ngỏ ý muốn mời em vào nhà uống nước rồi mới đi, nhưng em nhớ ra là mình đang trên đường phải đi tới trường nên em từ chối, chào tạm biệt bà cụ và con gái bà rồi đi tới lớp.

Xem thêm:  Nghị luận ý thức đội mũ bảo hiểm khi tham gia giao thông

Em xem đồng hồ thấy đã quá giờ học của mình mất năm phút nên cắm đầu cắm cổ chạy thật nhanh tới lớp. Nhưng hôm đó em vẫn đi muộn mất 30 phút, khi bước tới lớp cô nhìn em nhưng thật ngạc nhiên là cô không cáu giận, hay bắt em viết bản kiểm điểm mà cô còn khen ngợi em. Em không biết tại sao cô lại biết việc làm tốt của em, mãi rồi cô nói bạn Mai lớp mình tới trước đã báo cáo lại lý do vì sao em đi muộn nên cô không trách em mà còn khen ngợi em nữa.

Hóa ra là thế, em cảm thấy vui mừng vô cùng dù hôm đó em không học trọn vẹn được tiết học của cô nhưng sau đó em đã mượn vở bạn Mai chép bài và được bài chỉ bài cho nên không bị hổng kiến thức. Em cảm thấy rất vui vì mình đã làm được một việc làm tốt có ích cho người khác.