Cảm nhận của em về mùa đông

Cảm nhận của em về mùa đông

Bài làm

Thời gian chầm chậm trôi cùng sự thay đổi của đất trời rồi bỗng giật mình nhìn ra cửa sổ: mùa đông đã đến tự bao giờ?

Bầu trời mùa đông trên quê hương thật nhanh và bất ngờ. Không còn bầu trời xanh ngắt thăm thẳm cao vời vợi của mùa đông không còn mùi hương bưởi thoang thoảng trong vườn bà, không còn sắc vàng rực rỡ của hoa cúc. Mà thay vào đó bầu trời trở nên xám hơn, mây nặng nề hơn cảnh sắc nhuốm màu u ám. Buổi sớm mùa đông trên con đường làng không còn tiếng cười nói nhộn nhịp của các bà, các mẹ cùng nhau ra chợ mà thay vào đó những chiếc áo khoác dày, những tiếng xuýt xoa bởi cái lạnh giá cùng những bước chân hối hả trên đường khiến cảnh vật trầm buồn hơn. Cây cối trong vườn nhà cũng im lìm, không còn những tán lá xanh mướt hay tiếng chim ríu rít mỗi buổi sớm đầu hè. Chú gà trống cũng dậy muộn hơn và đôi khi còn không chịu cất tiếng gáy, ông mặt trời cũng lười biếng, uể oải, trong khi chị gió vẫn vun vút ngoài trời như muốn trêu đùa và mang những chiếc lá còn sót lại trên cây đi tới một nơi xa. Ao làng cũng trầm buồn nằm ngủ không chịu đánh thức những chú cá hay bác cóc dậy tắm nắng như những ngày hè.  Những thửa ruộng nằm ngủ giấc dài sau một mùa vụ vất vả để lấy sức cho những mùa vụ tiếp theo để giúp những người nông dân mang về những hạt thóc căng tròn. Bác tre già đang cùng chị gió hát vang những bài hát mùa đông ồn ã.

Xem thêm:  Bài văn tả cây xương rồng mà em thấy

Mùa đông đi kèm với những cơn mưa lạnh buốt khi thì dữ dội, khi lại rả rích nhưng cũng đủ khiến con người lạnh thấu từng thớ thịt. Khi những ánh nắng yếu ớt cố trải dài trên đường phố thì gió bắt đầu nổi lên mang theo những đám mây  đầy hơi nước và chẳng mấy chốc những hạt mưa đầu tiên như nhảy dù xuống mặt đất. Mưa rơi, nước lênh láng khắp mặt sân, trải dài trên đường đất, tí tách rơi trên hiên nhà, hối thúc những bước chân trên đường vội vã hơn để trở về nhà. Nếu không có việc thì mùa đông con người sẽ chỉ muốn vùi mình trong chăn ấm với những giấc ngủ thật ngon lành. Rồi cũng có khi mưa ngớt, nắng cũng có khi gắng mình lên lỏi vào song cửa nhà bên, cùng chiếc lá bàng đỏ ối cố thắp lên chút lửa xua tan đi cái lạnh giá của mùa đông. Tường nhà bên những bông hoa trạng nguyên vẫn phô mình trong gió như chẳng cảm nhận hơi lạnh của mùa đông. Thấp thoáng đâu đó trên con đường làng những chiếc khăn quàng đỏ trên vai cùng những tiếng gọi nhau í ới của học sinh trên đường về nhà sau giờ tan học. Tất cả tạo nên bức tranh làng quê mộc mạc, dịu dàng và đầy gam màu độc đáo trong thời tiết mùa đông.

Mùa đông khiến mọi người dân ít ra đường hơn, mọi hoạt động trở nên chậm rãi hơn, nhưng cũng mang theo bao khác lạ, bao nét độc đáo cho thời tiết của đất nước Việt Nam xinh đẹp. Và mọi người cũng như cây cối có thời gian nghỉ ngơi sau bao ngày vất vả làm việc. Bức tranh làng quê cũng được khắc họa ở nhiều góc cạnh khác nhau để từ đó phô lên được vẻ đẹp của quê hương trên nhiều góc độ. Mùa đông là vậy nhưng chẳng ai có thể ghét bỏ được mùa đông, bởi mùa đông là mùa để cho vạn vật có bước chuyển mình rực rỡ cho mùa xuân.