Tả lại hình dáng và công việc của một bác công nhân vệ sinh đường phố

Tả lại hình dáng và công việc của một bác công nhân vệ sinh đường phố

Bác Hồ từng nói:” Không có nghề gì thấp hèn. Chỉ có những kẻ lười biếng mới đáng xấu hổ”. Nghề công nhân vệ sinh đường phố cũng vậy. Em rất ngưỡng mộ bác Tư kế nhà làm nghề này.

Bác có dáng người hơi tròn thấp. Nước da bác Tư sạm đen đi vì dãi nắng dầm sương. Bác có mái tóc dài đen nhánh, lúc nào cũng được búi lên gọn gàng. Đa số bác đi quét rác ban đêm. Thỉnh thoảng mới thấy bác đi ca ngày. Chiều nào cũng vậy, tầm năm giờ là bác đã mặc bộ đồng phục màu xanh đậm, bên ngoài có viền sọc dạ quang màu cam chuẩn bị đi làm. Khi con phố bắt đầu lên đèn cũng là lúc bác Tư bắt đầu công việc. Hôm nay, bác làm khu gần nhà nên em mới ngắm bác được rõ hơn từ cửa sổ. Đạo cụ của bác là chiếc chổi dừa cùng cái ky hốt rác. Bác vừa quét rác vừa gom lại một chỗ rồi dùng ky hốt đổ vào xe đẩy rác. Trên xe, có gắn cái đèn dầu với ánh sáng lẻ loi. Cực nhất là khi bác quét ở quán nhậu đầu đường, rác nhiều mà bết dính với mặt đường vì nước bia, nước ngọt và nước đá của khách và nhân viên.

Đi tới đâu, bác nhặt từng túi ni lông rác trước cửa mỗi nhà quăng vào thùng. Có nhà còn chưa cột miệng túi, rác bị chuột cống cắn rách rơi vãi đầy đường. Bác Tư vẫn chăm chỉ quét gom lại và đổ vào thùng xe đẩy. Chợt có cơn gió se se lạnh thổi qua, thoáng thấy bác nhìn lên bầu trời đen ngòm. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến che kín cả ông trăng. Trời gầm dậy sấm. Các giọt mưa lã chã rơi. Bác Tư vội mặc áo mưa vào đẩy xe rác vào con hẻm tối kia.

Chúng ta cần đề cao công việc của những người như bác Tư, thầm cám ơn họ đã giúp cho thành phố sạch sẽ. Khi chúng ta đang nghỉ ngơi, họ vẫn làm việc. Em hứa sẽ không vứt rác bừa bãi, vận động các bạn cùng thực hiện để thêm xanh thêm sạch cho thành phố này.