Đề bài: Ở gia đình em hay gỉa đình bọn em có nuôi một con chó tinh khôn biết thực hiện một số công việc mà con người sai bảo, hãy tả lại còn chó đó.
Bài làm 1
“A, chú cún con đẹp quá!” Em reo lên khi thấy bố mua về một chú chó xinh xắn. Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú là Li Li — một cái tên thật hợp với chú chó xinh đẹp này.
Li Li có hai màu: trắng và nâu sẫm. Đầu chú như quả đu đủ nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Li Li tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên màu đỏ hồng, để lộ mấy răng nanh nhỏ, nhọn, trắng tinh ở hai bên khóe miệng. Thân hình chú được khoác một chiếc áo màu trắng điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như một cây phất trần lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt. Chẳng bao lâu, Li Li được coi là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Mỗi khi em đi học về, chú chồm hai chân trước lên tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả nhà em ngủ ngon giấc sau một ngày làm việc mệt nhọc thì Li Li vẫn thức để canh giấc ngủ cho mọi người.
Li Li rất thích chơi đùa. Mỗi khi em vui chơi, chạy nhảy, chú ta cũng thích, cứ chạy theo em, vẫy đuôi tíu tít. Khi người lạ tới nhà, chú sủa lên những tiếng “gâu, gâu” thật dữ tợn. Bị bố em mắng, chú như hiểu được, im ngay rồi nhẹ nhàng đứng sang một bên nhường lối cho khách vào.
Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho chú khi thì cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và ngước lên nhìn em tỏ vẻ biết ơn.
Thảo Linh
(Bắc Giang)
Bài làm 2
Chú tên là Lai, cái tên mà em đặt cho từ khi nó còn bé tí tẹo. Ba bảo: “Giống chó này quý lắm con ạ! Ba dặn đi dặn lại nhiều lần, với lại ở chỗ thân quen, bác ấy mới ưu tiên cho mình con Vện đực đấy, ráng mà nuôi dạy cho kĩ!”.
Mới đó mà đã một năm rồi, con Vện lớn nhanh trông thấy. Càng lớn cu cậu càng đẹp mã. Ở xóm em, chỉ một mình cậu mới có bộ áo khoác khác đời, lằn vằn những sọc trắng, nâu, xám y như một con hổ quảng cáo trên màn hình nhỏ vậy. Cả nhà thường gọi nó là Lai còn khách đến nhà thấy tấm áo vằn của cậu, ai cũng gọi là Vện. Bởi vậy mà có lúc gọi chú là Lai hay Vện chú đều biết cả.
Con Lai mang trong mình hai dòng máu. Mẹ nó vốn là một giống chó vện thường. Còn cha chú – một giống chó bẹc-giê rặt, bởi chú cũng cao lớn, thon dài, lực lưỡng không kém gì giống nòi của cha nó. Cái đầu của chú trông như cái yên xe đạp Trung Quốc với hai cái tai như hai lá mít dựng đứng. Đôi mắt thì trong xanh như màu nước biển, chứa đựng tất cả sự tinh khôn và nhạy cảm của một giống chó săn mà ta thường thấy ở những con chó của các chú công an nuôi dạy. Cái mũi tuy không khác gì lắm với cái mũi chó thường, chỉ có to và dài hơn chút đỉnh nhưng đây lại là cơ quan đặc biệt quan trọng, giúp chú đánh hơi phát hiện những mùi vị hết sức tinh tế mà giống chó thường rất hiếm con có được. Có một lần em thử tài chú, cho chú ngửi chiếc khăn mùi xoa của em, rồi em giấu ở trên cành cây nhãn bắt chú đi tìm. Em vừa ngồi học bài, vừa theo dõi. Chỉ năm phút sau, chú đến ngay cành nhãn, định hướng mật lúc, chú đến ngay cành nhãn có chiếc khăn, khịt khịt vài cái rồi giơ hai chân trước, vít cành nhãn xuống, ngậm chiếc khăn, phóng vào nhà. Em giả vờ không để ý, cắm cúi vào học. Chú đến bên, dùng hai chân trước, cào nhẹ vào đầu gối em, còn cái miệng thì phát ra một âm thanh là lạ. Em quay lại, đưa tay ra đón nhận chiếc khăn rồi xoa đầu chú. Nhìn vào đôi mắt, trong xanh của chú, em cảm thấy như trong đôi mắt ấy một niềm vui đang nhảy nhót reo vang. “Mày giỏi lắm, tinh khôn lắm Lai ạ! Tao không ngờ mày tài đến thế!”
Hằng ngày, con Lai ở nhà với em vào buổi sáng. Mỗi lần có người lạ đến, chú thường phóng ra trước đứng chắn ở cổng, sủa ầm ĩ, đợi em bước ra mới ngưng lại, thăm dò thái độ của chủ đối với khách. Thấy con chó vằn vện, to cao ai cũng ngại. Nhưng con Lai hiền và biết điều lắm. Khách lạ chẳng bao giờ chú cho lọt qua cửa, đứng chặn lại đợi em hoặc ba mẹ ra, chú mới chịu nhường lối. Còn với khách thân quen, Lai nhảy cẫng lên, cái đuôi thì ngoe nguẩy, miệng kêu ư ử. Có lúc, nó đi bằng hai chân sau, rồi đưa chân trước cho khách cầm rung rung một cách điệu nghệ, y hệt như kiểu bắt tay của người lớn khi gặp nhau vậy. Ai cũng bảo: “Con Vện đón khách tuyệt vời lắm”.: Nghe khách khen Vện mà em thấy mát cả lòng. Cái điệu bộ đón khách ấy, em đã tập cho Vện ngay từ nhỏ mỗi khi đi học về. Và bây giờ cũng vậy, về đến cổng em đã thấy chú phóng từ bậc cửa, chạy ào đến em, vẫy đuôi rối rít, rồi đưa “tay” cho em bắt. Đi đâu chú cũng muốn theo em không muốn rời. Chỉ trừ những buổi đến trường, chú tiễn em ra đến ngõ, buồn bã đứng nhìn theo cho đến lúc em đi khuất mới thôi.
Em nghe người lớn nói: không có một loài vật nào trung thành với chủ như giống chó. Bây giờ em mới cảm thấy đầy đủ điều đó. Đối với em, con Lai còn có thêm những tính tốt nữa, đó là sự ngoan hiền, tinh khôn. Em quý và yêu con Lai ở tất cả những đức tính ấy. Thật là con chó tuyệt vời.
Bài làm 3
Gia đình em đã nuôi khá nhiều chú chó nhưng Mực là một con chó khôn ngoan và hiền lành hơn cả. Nó sống với gia đình em đến nay đã gần hai năm.
Ngoài cái ức trắng mịn, toàn thân Mực đen như hắc ín. Đây cũng là lí do mà mọi người gọi nó là Mực. Nó nặng chừng khoảng mười lăm kí, thân hình to cao, có lẽ đến tầm ngực em. Đầu nó to gần bằng trái bưởi cỡ lớn. Hai tai lúc nào cũng cúp về phía trước. Mỗi khi nghe ngóng điều gì hai cái tai ấy cứ dựng đứng lên. Nó có thể phát hiện được tiếng chân người lạ hay quen từ tít đằng xa. Đôi mắt to tròn màu nâu sẫm. Chiếc mũi lúc nào cũng ươn ướt. Mấy sợi ria mép lún phún cùng mấy cái râu khôn dưới cằm đen cứng, trông Mực thật oai vệ. Mõm nó to và dài mỗi khi nó ngáp để lộ những chiếc răng nhọn hoắt trông đến rợn người. Cái lưỡi màu hồng nhạt thè ra ngoài mỗi khi nó đi từ ngoài nắng về. Những lúc nghỉ ngơi Mực thường dùng lưỡi vuốt ve bộ lông bóng mượt của mình.
Mực rất khôn ngoan, nó hiểu được ý chủ. Bố bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì nó chống hai chân trước lên, ngọ nguậy cái đầu, còn cái đuôi thì ngoắt qua ngoắt lại như một cái chổi lông. Mỗi lần khách đến chơi, nó thường sủa lên vài tiếng báo cho chủ nhà biết. Khách lạ, nó đứng ngáng ngay ở cửa, mắt gườm gườm nhìn khách lại còn nhăn cái bộ mặt xấu xí để lòi hai cái răng nanh trông đến khiếp, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ cắn ai. Còn khách quen thì nó vẫy đuôi rối rít, có lúc còn nhảy hai chân trước lên như có ý bắt tay vui mừng chào khách. Đặc biệt, mỗi lúc em đi học về, vừa mới dựng xe ở trước cổng đã thấy Mực từ trong bậc cửa phóng ra, cái đuôi dài xù lông ngoắt lia lịa. Miệng phát ra những tiếng ư ử, ánh mắt long lanh nhìn em không chớp. Rồi nó cọ cọ cái mõm ướt vào đùi, tay em, hai chân trước co lên, cào cào trên không. Những lúc như thế, em chỉ biết xoa xoa vào đầu nó, và cầm chân trước rung rung vài cái rồi khẽ nói: “Cám ơn Mực! Nào, ta cùng vào!”. Nó lon ton chạy theo em từ ngõ vào đến nhà mới quay trở lại bậc cửa nằm trông nhà.
Tốì đến Mực thường nằm ngủ ở bậc thềm ngoài hiên để canh chừng kẻ trộm. Không biết, trong suốt cả một đêm dài đằng đẵng như thế nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nào chú cùng đều phát hiện được cả. Có lần, tên trộm vừa mới lẻn vào định rinh đi một chậu kiểng quý ở trước sân nhà, Mực từ bậc cửa phóng ra sủa mấy tiếng. Thấy động, tên trộm vội lùi dần ra cửa. Mực biết là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi xông thẳng vào tên trộm, xén gọn một miếng quần làm cho kẻ gian một phen khiếp đảm.
Mực khôn ngoan và lanh lợi nên cả nhà em ai cũng quý nó. Mỗi lần có gì ngon em đều dành cho Mực một ít. Mực cũng rất yêu quý em.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Kể về bố của em
Đề bài: Em hãy kể về bố của em Gia đình em có 4 người, [...]
Th11
Tả lại cảnh tan trường sau buổi học
Đề bài: Tả lại cảnh tan trường sau buổi học. Bài làm Trời đã xế [...]
Th11
Tả con mèo nhà em
Đề bài: Tả con mèo nhà em. Bài làm Mùa hè năm ngoái, bà ngoại [...]
Th11
Tả cây phượng vĩ trên sân trường
Đề bài: Tả cây phượng vĩ trên sân trường. Bài làm Trên sân trường nhà [...]
Th11
Em hãy viết một bức thư gửi người bạn ở xa
Đề bài: Em hãy viết một bức thư gửi người bạn ở xa Bài làm [...]
Th11
Viết thư thăm hỏi khi nghe tin gia đình bạn bị bão lũ
Đề bài: Viết thư thăm hỏi khi nghe tin gia đình bạn bị bão lũ [...]
Th11