Suy nghĩ của em về nhân vật anh thanh niên trong tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa
Bài làm
Lặng lẽ Sa Pa là một trong những tác phẩm nổi tiếng, có độ phổ biến với công chúng nhất của Nguyễn Thành Long. Tác phẩm có nội dung mang nhiều ý nghĩa tích cực về cuộc đời, về sự công hiến của con người với cuộc sống. Nhân vật anh thanh niên là nhân vật chính, cũng là nhân vật trung tâm, nhân vật mang tư tưởng của tác phẩm.
Cuộc kỳ ngộ của những con người sống rất có lý tưởng, có hoài bão đến một cách bất ngờ nhưng đầy cảm xúc. Ông họa sỹ già nhiều kinh nghiệm cuộc sống và cũng giàu những cảm nhận tinh tế về lẽ đời. Ông đã rất già những vẫn khát khao sáng tác, khát khao được cống hiến. Cô kẽ sư trẻ đầy nhiệt huyết thanh xuân, dạt dào sức khỏe nhưng lại mang chút cảm giác chông chênh giữa cuộc đời. Tuy nhiên, tất cả đã thay đổi, tất cả đã đổi khác sau cuộc gặp gỡ định mệnh đó. Tất cả dường như đều thấm thía cái gọi là cuộc đời, lẽ đời, thế nào mới thực sự là công hiến, mới thực sự là sống có ý nghĩa khi gặp được anh thanh niên.
Anh thanh niên có một hoàn cảnh sống và một công việc rất đặc biệt. Một mình sống tại đỉnh núi Yên Sơn cao 2600m với công việc về đo đạc khí tượng. Công việc hàng ngày của anh là làm các công việc liên quan đến dự báo thời tiết "đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất". Công việc lặp lại mỗi ngày với 4 giờ ốp "bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ tối lại một giờ sáng". Công việc đó liệu có gian lao với một cậu thanh niên, một mình sống lủi thủi tại một nơi heo hút mà quanh năm chỉ có mây mù và sương giá. Công việc không chỉ đòi hỏi sự chăm chỉ mà còn cần sự bền bỉ, bền lòng. Nếu ai không có niềm đam mê, không thực sự yêu thích công việc thì thật sự rất khó có thể gắn bó dài lâu.
Vậy mà anh thanh niên vẫn có một cuộc sống đầy dư vị và nhiều ý nghĩa. Sống một mình và làm việc một mình, anh thanh niên cũng tự thú nhận là đôi khi anh thấy cô đơn, lẻ loi vô cùng. Những đêm mưa to, gió tuyết nhưng vẫn phải chạy "ốp" thực sự đáng sợ. Tuy nhiên, vượt lên trên tất cả là sự nhận thức về những điều có ích cho cuộc sống, có ích cho xã hội từ công việc này. Anh biết công việc của anh rất hữu ích cho cuộc sống lao động của nhân dân cũng như cuộc sống chiến đấu của những người chiến sỹ trên mặt trận, anh tự hào vô cùng vì những đóng góp của mình: "nhờ cháu có góp phần phát hiện một đám mây khô mà ngày ấy, tháng ấy, không quân ta hạ đựơc bao nhiêu phản lực Mĩ trên cầu Hàm Rồng". Tuy nhiên, anh cũng khiêm tốn vô cùng, anh tự hào là một chuyện, nhưng anh vẫn luôn tự nhận thấy những đóng góp của mình là nhỏ bé vô cùng và anh luôn có ý thức để phấn đấu nhiều hơn nữa. Anh không còn sợ cái cô đơn nữa cho dù nhiều khi nó cũng khiến anh tủi lòng, anh suy nghĩ khi làm việc thì công việc chính là người bạn của mình.
Sống một mình trên đỉnh núi cao đó, anh thanh niên được mệnh danh là người cô độc nhất thế gian. Anh thèm người vô cùng, lúc nào cũng mong ngóng có người để được trò chuyện, để được hỏi han tình hình cuộc sống, tình hình nhân dân. Cái thèm người của anh đáng yêu vô cùng.
Suy nghĩ của em về nhân vật anh thanh niên
Là một người con trai nhưng anh lại có một thái độ làm việc, một thái độ sống khiến nhiều người nể phục. Chẳng ai ngờ rằng cuộc sống sinh hoạt thường nhật của một chàng trai lại gọn gàng, ngăn nắp và khoa học đến thế. Bác họa sĩ và cô kỹ sư đã ngạc nhiên vô cùng: "Một căn nhà ba gian, sạch sẽ, với bàn ghế, sổ sách, biểu đồ, thống kê, máy bộ đàm. Cuộc đời riêng của anh thanh niên thu gọn lại một góc trái gian với chiếc gường con, một chiếc bàn học, một giá sách". Anh thanh niên còn khiến người ta ngạc nhiên hơn vì tâm hồn nhiều dư vị của sự tinh tế và lãng mạng. Anh trồng rất nhiều hoa, vùng núi non heo hắt và hoang vu lại có một góc trời bình yên và nhiều màu sắc đến lạ kỳ, nào dơn, nào thược dược, nào vàng, tím, đỏ, hồng phấn, tổ ong…., những bông hoa thanh sắc ấy anh dành một bó to đẹp nhất cho cô kỹ sư. Anh dành ít trứng ngon nhà đẻ cho ông họa sỹ, cỉu tam thất biếu vợ bác lái xe…
Anh cởi mở và chân thành với tất cả mọi người, anh cống hiến cho đất nước một cách thầm lặng. Anh là cuốn sách về ý nghĩa cuộc sống một cách vô hình mà chính anh không biết, anh đã trả lời cho bác họa sỹ già câu hỏi đi tìm cái đẹp ở đâu vì chính anh là tác phẩ, nghệ thuật mà ông đang tìm kiếm. Anh đã giúp cho cô kỹ sư trẻ có được sự cân bằng trong cuộc sống, cho cô định hướng để phát triể, để cống hiến.
Anh thanh niên trong câu chuyện chính là hình mẫu điển hình của tuổi trẻ những năm đổi mới. Những con người giàu nghị lực, giàu nhiệt huyết thanh xuân, nguyện cống hiến cho đất nước, cho nhân dân một cách thầm lặng mà không cần ghi ơn. Đáng quý, đáng khâm phục vô cùng.
Minh Minh