Nêu cảm nghĩ của em về một cuộc chia tay lớp 7

Nêu cảm nghĩ của em về một cuộc chia tay lớp 7

Hướng dẫn

Nêu cảm nghĩ của em về một cuộc chia tay lớp 7

Thoắt cái, những làn gió mát mẻ của buổi sáng mùa thu mát lành đã qua đi và nhường vào đó là những tiếng ve rả rích đêm ngày, ẩn hiện trong những chùm hoa phượng đỏ rực góc phố. Mùa hạ đã đến – mùa của sự chia tay, luyến tiếc đối với mỗi lứa học trò đã đến.

Còn gì buồn hơn nữa, mùa hạ – mùa của sự chia tay, mùa của bao nỗi buồn, mùa của bao cuộc thi, sách vở đối với học sinh – đã đến.

Có lẽ trong mỗi lứa tuổi học trò, ngày chia tay có lẽ là buồn hơn hẳn. Học với nhau, biết tính nhau đã mấy năm nay, giờ chia tay, cuộc sống mới buồn làm sao! Mấy hôm nữa thôi, mấy hôm nữa thôi, nỗi buồn sẽ dâng trào, nước mắt sẽ lăn trên các gò má và những nụ cười kìm giữ sự buồn bã.

Hôm nay là ngày cuối năm, ngày mai chúng tôi sẽ bước vào một mùa hè sôi động. Tôi đến trường từ rất sớm nhưng khi bước vào lớp tôi thấy các bạn dường như đã đến đông đủ. Không khí hôm nay có vẻ rất lạ, mọi người dường như im lặng hơn, những tiếng cười nói vắng vẻ hẳn.

Lan hàng ngày nói liên tục thế mà hôm nay cứ lầm lì đi vào, đi ra. cả Tuấn cũng vậy trên tay lúc nào cũng cầm quả bóng rổ xoay đi xoay lại, miệng cười nói, chọc tức mọi người luôn, thế mà hôm nay quả bóng bị vất xó, cậu thì ngồi yên chẳng nói gì.

Tôi biết, mỗi người đang cố gắng in sâu những gương mặt bạn bè trong tâm trí mình và cố gắng kìm giữ những nỗi buồn trong lòng mình. Tôi cũng vậy, tôi cũng đang cố gắng để không bạt ra tiếng khóc đã kìm hãm tôi mấy ngày hôm nay. Nhìn những con người thân thương, nhỏ bé đang đi lại, tôi bỗng thấy lòng mình nặng trìu lại. Đã đến giờ ra về, bỗng một tiếng khóc vang lên, đó là của Linh. Tôi biết Linh là một người rất xúc động nhưng bạn nén giữ được tình cảm của mình đến lúc này làm chúng tôi rất bất ngờ. Rồi, một tiếng khóc, hai tiếng khóc vang lên, tất cả mọi người đều khóc.

Chẳng lẽ chia tay là thế này ư? Chia tay mệt mỏi và xúc động đến nhường này ư? Nếu vậy, tôi cầu cho thời gian đừng trôi nữa, hãy trả cho chúng tôi những giờ phút vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất để cho khoảng thời gian này biến mất và tiếng cười sẽ vang lên. Nhưng không thời gian này cứ kéo dài, kéo dài và những nổi xúc động trong chúng tôi càng ngày càng tăng. Tiếng khóc bắt đầu dừng chỉ còn lại những tiếng thổn thức nho nhỏ như những tiếng thổn thức trong lòng chúng tôi vậy.

Chia tay thật buồn, nhưng nếu cuộc sống không có chia tay thì cũng sẽ không có gặp lại và lúc đó những nỗi niềm cũng sẽ không còn và cuộc sống sẽ trở nên nhàm chán và vô vị. Chia tay thì sẽ có gặp lại và lúc đó hạnh phúc sẽ dâng trào.

Xem thêm:  Soạn bài lớp 6: Chữa lỗi dùng từ

Theo Soanbaihay.com