Em hãy viết thư cho một người bạn để miêu tả phong cảnh quê hương em

Em hãy viết thư cho một người bạn để miêu tả phong cảnh quê hương em

Hướng dẫn

Vũng Tàu, ngày 20 tháng 3 năm 1990

Tuấn thân mến!

Mùa xuân đã thay áo mới, mùa hè đã bay xa, mùa thu rụng lá và mùa đông tạm biệt khoảng trời khoáng đãng.

Tôi và bạn đã xa nhau giữa những ngày vui buồn. Hôm nay, mùa hạ lại trở về, tôi và bạn lại gặp nhau trong lá thư này.

Xa nhau đã mấy mùa trăng tròn sáng, chắc hẳn bạn đi nhiều nơi lắm phải không?

Tôi thì đi nhiều nơi lắm, không kể xiết, nhưng Vũng Tàu là nơi tôi thích nhất và cũng là nơi chôn nhau cắt rốn của tôi.

Mùa hè đến với chúng ta, tình bạn càng thêm thiết tha. Nhưng Vũng Tàu sẽ giúp tôi và bạn thêm thắm thiết, thêm gắn bó. Chắc hẳn bạn cũng nghe nhiều người nói đến Vũng Tàu rồi chứ? Nhưng tôi sẽ giới thiệu quê tôi… cho bạn nghe nhé!

Vũng Tàu! Vũng Tàu! Hai chữ in sâu vào lòng mọi người khi buổi sáng nắng đẹp, buổi chiều biển lặng, và buổi tối cảnh vật im lặng, sâu lắng.

Bãi biển, bến bờ của Vũng Tàu rất đáng yêu, trìu mến, dễ thương.

Buổi sáng, biển ầm ầm, gào thét giữa ban mai như hờn giận, như ghen ghét, như thách thức… Tiếng sóng xô cát tung bọt trắng xoá, tiếng biển xanh đang hát phía chân trời, tiếng sóng rì rào, ì ầm vang mãi… phía trời xa.

Người người tung tăng đùa với sóng, giỡn với biển cả làm cảnh vật thêm sông động. Mây trắng bay qua biển và soi bóng xuống mặt nước, ông mặt trời chiếu muôn nghìn tia nắng xuỗng mặt biển như có ai rắc vàng lên tấm thảm xanh màu da trời. Cơn gió lồng lộng đi qua biển để ngắm nhìn cảnh vật. Sóng dập dìu, dập dìu chạy mãi vào bờ, sóng gối lên mõm đá, sóng ru giấc ngủ cho bãi cát mịn như đang chải bộ tóc dài thước tha, sóng lại làm lay động hàng thuỳ dương xanh ngắt, mượt mà, uyển chuyển. Những cậu bé mặt tròn xoe, mắt thơ ngây, nô giỡn, nghịch ngợm với sóng. Dãy núi cao ngất như lưỡi cưa chém vào trời xanh, những chiếc thuyền như một chấm đen nhỏ di chuyển trên mặt biển.

Biển đẹp nhất vào buổi sáng.

Buổi chiều biển xám xịt, cảnh vật mờ ảo. Người người chỉ lác đác, bạn sẽ nghe tiếng sóng ùm ùm, ầm ầm, nghe tiếng của loài chim đi tìm mồi, nghe hàng thuỳ dương xào xạc, vi vu như đang trò chuyện, nghe tiếng côn trùng rả rích. Cảnh vật lại mờ đi chỉ thấy biển tung bọt trắng xoá, chỉthấy mây xanh lả lướt bay, chỉ thấy hàng thuỳ dương thẳng tắp, chỉ thấy bãi cát tắm mình trong biển cả, chỉ thấy dãy núi, chỉ thấy gió vi vu bên tai.

Buổi tôi ánh đèn le lói hiện trên biển, thấy trăng tròn cười tươi, biển nổi sóng, hàng thuỳ dương đang mất hút trong làng sương dày đặc, người vui vẻ trò chuyện. Màn đêm bao trùm lên mọi vật.

Xem thêm:  Buổi học cuối cùng (An-phong-xo Đô-đê)

Biển là thơ mộng, đẹp như một câu chuyện cổ tích.

Quê tôi là như thế đó!

Giờ đây, ngồi bên bàn, viết đến đây, tôi biết nói lên điều gì nữa đây? Chỉ mong Tuấn mãi mãi là bạn của tôi và học giỏi để thầy cô, bạn bè, cha mẹ vui lòng. Và chỉ mong tôi được giang tay đón bạn đến nơi này.

Mong bạn hồi âm nhé!

Bạn của Tuấn.

Nguồn: Vietvanhoctro.com