Cảm nghĩ về ngày đầu tiên bước vào trường THPT
Bài làm
Tôi đã từng nghe qua câu “thời gian cứ lặng lẽ trôi đi rồi ngày hôm nay cũng sẽ trở thành ký ức”, lần đầu tiên nghe câu nói này, tôi đã nghĩ rằng mình cũng không nên quá lưu tâm về nó. Nhưng đến ngày hôm nay, khi nghe tin thông báo về lịch cho nhưng hoạt động cuối cấp, tôi mới thấy câu nói này thấm thía với hoàn cảnh của mình vô cùng. Mới ngày nào còn chập chững bước vào ngôi trường này vậy mà giờ đây cũng sắp phải chia xa. Trong lòng tôi trào dâng một cảm xúc khó tả vô cùng, trái tim như bị bóp nghẹn, lòng tôi man mác những xúc cảm về những kỷ niệm xưa.
Ngôi trường cấp 3 này cũng là ngôi trường ước ao của tôi suốt những năm hoc cấp 3. Nó cũng là giấc mơ của tôi, cũng như giấc mơ được chạm đến cổng trường đại học mơ ước vậy. Để thi đỗ vào ngôi trường công lập giàu truyền thống hiếu học này, tôi đã chăm chỉ rất nhiều, nỗ lực rất nhiều. Khi đi xem điểm thi, tôi đã vô cùng hồi hộp rồi vỡ òa trong sung sướng khi biết rằng mình cũng sẽ trở thành một phần của ngôi trường.
Lòng tôi cảm thấy nao nao kỳ lạ, tôi nhớ lại kỷ niệm về ngày đầu tiên đến với ngôi trường. Ngày đầu tiên ấy mang trong tôi nhiều sự ngạc nhiên vô cùng. Ngôi trường còn to, rộng lớn hơn rất nhiều lần so với tôi tưởng tượng. Ba dãy nhà 2 tầng là khu học đường. Một dãy nhà 3 tầng là khu vực hiệu bộ, phòng đa chức năng, phòng tin học và cả các phòng cho các câu lạc bộ sinh hoạt.
Ngôi trường đã có tuổi đời rất lâu, những hàng cây to, cao và rợp bóng mát. Nào bàng, nào phượng, nào vú sữa, nào bạch đàn….phủ đầy bóng mát. Lại còn bồn hoa dài, dải rộng ôm quanh khu nhà hiệu bộ với đủ loại hồng, cúc, mười giờ…đẹp vô cùng. Không khí trong lành. Tiết trời ngày hôm đó cũng rất đẹp, nắng vàng, gió nhẹ khiến lòng người cảm thấy khoan khoái vô cùng. Sân trường rộng thênh thang, lát gạch đỏ rất tươi và sạch sẽ, giữa sân trường là cột cờ được xây dựng kiên cố, lá cờ đỏ sao vàng tươi thắm phấp phơ trong gió. Khu hội trường dùng cho những buổi mitting, những ngày lễ lớn cũng khang trang và đẹp đẽ vô cùng. Ngày đầu tiên bước vào ngôi trường cấp 3, lòng tôi còn mang một cảm xúc bồi hồi, xốn xang hơn khi đang khoác trên người bộ áo dài trắng tinh khôi truyền thống, tôi cảm thấy mình nữ tính hơn nhiều.
Cảm nghĩ về ngày đầu tiên bước vào trường THPT
Ngôi trường là nơi sinh hoạt học tập của con em 6 xã cận vùng chính vì vậy, làm quen với ngôi trường với, với môi trường mới cũng đồng nghĩa là tôi biết thêm nhiều bạn mới. Ngày đầu đến lớp chúng tôi rất rụt rè khi nói chuyện với nhau, chỉ có những người bạn cùng trường cũ là lại tụ tập thân thiết nói chuyện. Ngày hôm đó nhiều sự bỡ ngỡ vô cùng. Ngôi trường mới với nề nếp mới khiến tôi có chút lo lắng. Cái cảm giác lo lắng ấy giờ lại trở về hiện hữu trong trí nghĩ của tôi rõ rệt vô cùng.
Tôi bất giác cười, thấy buồn cười vì sự lo lắng không đáng có của ngày hôm đó. Ngày hôm đó đặt chân đến ngôi trường mới đó cũng là ngày mở ra cho tôi một cánh cửa mới của ngưỡng cửa cuộc đời. Đúng là ngày ấy đã qua đi và giờ đây tất cả đều trở thành ký ức. Đối với tôi đó là những ký ức đẹp vô ngần, có những ký ức vụng dại đó mới có tôi đã trưởng thành hơn cho ngày hôm nay.
Ba năm gắn bó cùng ngôi trường, tôi có thêm nhiều người bạn tốt, cuộc sống học tập tuy chiếm hữu nhiều thời gian của tôi, đôi khi cũng khiến tôi mệt mỏi vô cùng nhưng có các bạn ở bên, cùng sống với những cảm giác của tuổi trẻ, của sự nhiệt huyết thanh xuân, của tuổi học trò ngây thơ trong sáng khiến tôi luôn vui vẻ và lạc quan. Các thầy cô của ngôi trường cũng đem lại cho tôi nhiều nguồn cảm hứng tích cực của cuộc sống. Họ giống như những người cha, người mẹ thứ hai trong cuộc đời của tôi vậy. Luôn lo lắng, yêu thương cho chúng tôi thật lòng. Không chỉ truyền dạy cho học sinh kiến thức, mà còn dạy cả đạo đức làm người và truyền tải những điều thiết thực, có ý nghĩa nhân văn cao trong cuộc sống. Tôi yêu quý và kính trọng các thầy cô vô cùng. Ngôi trường đã chứng kiến sự khôn lớn của tôi, là một phần kỷ niệm của cuộc đời tôi, là một phần của những ký ức tuổi thơ tươi đẹp vô ngần mà tôi muốn trân trọng mãi.
Từng hành lang, từng gốc cây, từng hành ghế đá đều in dấu ấn của tôi trong những giờ ra chơi, trong những lần học bài nhóm, ôi nhớ vô cùng. Chưa phải xa mái trường nhưng lòng tôi lại thấy bồi hồi khó tả.
Ngôi trường đã gắn bó với tôi trong một thời gian dài, chắc hẳn tôi sẽ rất khó quên được những kỷ niệm thuộc về nơi này, sẽ luôn yêu thương và nhớ đến. Những kỷ niệm xưa dù có trở thành ký ức nhưng sẽ là những ký ức có ấn tượng sâu sắc khó phai mờ nhất trong tâm trí của tôi.
Minh Tuệ