Cảm nghĩ về em về người ba của mình
Bài làm
Nếu có ai hỏi em ai là người mà em ngưỡng mộ nhất trong cuộc đời, ai là hình mẫu lý tưởng của em thì em sẽ không ngần ngại trả lời, đó là bố của em. Bố của em không chỉ là người có công lao sinh thành dưỡng dục mà còn là người bạn đặc biệt nhất của cuộc đời em.
Bố em đã có tuổi rồi, năm nay bố em vừa tròn 50 tuổi, gia đình em có 7 người, bà nội, chú út, ba, mẹ và 4 chị em em. Ba là trụ cột trong gia đình, vất vả rất nhiều, em thương ba vô cùng. Ba em làm nghề kĩ sư xây dựng, công việc của ba bận rộn vô cùng nhưng chỉ cần có thời gian rảnh là ba lại dành hết cho gia đình nhỏ bé luôn rộn rã tiếng cười này. Mỗi lần nhìn thấy ba mệt mỏi, em cảm thấy thương ba vô cùng, vì đã già nên mái tóc ba đã bắt đầu điểm bạc, gương mặt đã hằn thêm nhiều nếp nhăn của thời gian. Ba là "thầy gia sư" của chú hai và cả bốn chị em em. Hơn hết ba còn có biệt danh là "cán bộ phường' chuyên hòa giải những mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu.
Cảm nghĩ về em về người ba của mình
Ba từng tâm sự với chúng em tuổi trẻ ba cũng có rất nhiều những ước mơ, hòa bão. Ba từng có tham vọng muốn làm ca sĩ, đi đâu cũng hát, hát trong mọi hoàn cảnh nhưng rồi chuyện đó cũng chỉ dừng lại ở mức "hát hay không bằng hay hát". Bố nhận được rất nhiều lời đóng góp ý kiến của người thân, hàng xóm láng giềng rồi cả bạn bè gần xa nên bố đành bỏ ý định theo nghiệp cầm ca. Bố còn từng có ước mơ làm bác sỹ để có thể chữa bệnh cho mọi người, ước mơ đó nảy sinh ngày ông nội phải vào viện cấp cứu, ba lo cho ông vô cùng, ba ước mình có thể trở thành bác sỹ để chữa bệnh cho ba của mình. Rồi ba còn có cả ước mơ làm thầy giáo, nhưng do lúc đo hoàn cảnh gia đình khó khăn, ba biết rằng, làm nghề giáo cũng không hề đơn giản, lại mức lương ba cọc ba đồng liệu có lo được cho gia đình hay không nên ba quyết định trở thành kỹ sư. Ba nói với chúng em tuổi trẻ ai cũng vậy, cũng mang cho mình sự lãng mạn tuổi thanh xuân, nhiều ước mơ hoài bão, ba rất ủng hộ, nhưng cho dù muốn theo đuổi ước mơ gì thì cũng nên nhìn nhận mọi việc một cách khách quan nhất, nên nhìn nhận vào thực tế cuộc sống nữa.
Ba dành tình thương đều đặn cho mỗi đứa con, nhưng em có cảm nhận ba giống như một nhà tâm lý học vậy, hiểu rõ cả những tâm tư sâu kín của con cái mình để cùng tâm sự, khuyên răn, định hướng. Khi chúng em mắc lỗi, chưa bao giờ ba giải quyết mọi việc bằng đòn roi, tất cả đều là sự phân tích, khuyên bảo nhẹ nhàng. Chúng em cảm thấy thấm thía vô cùng.
Lúc nào chúng em cũng muốn có ba ở bên cạnh, ba là biểu tượng hòa bình của cả nhà, không chỉ là người phán xử cho những trận cãi vã chí chóe của mấy chị em mà còn là người hòa giải cho những lân giận hờn nàng dâu – mẹ chồng của mẹ và bà nội. Chúng em thường nói với nhau rằng ba đúng là vị thần hòa bình, ba đi đến đâu là cuộc sống hòa bình đến đó.
Chúng em thương ba của mình rất nhiều, vì ba kỹ sư, làm việc chủ yếu ở ngoài trời nên làn da của ba đen sạm, nhiều hôm về nhà áo ba thấm đẫm mồ hôi, nhưng lúc đó em thực sự rớt nước mắt vì thương ba. Ba không bao giờ kêu than mệt mỏi, lúc nào ba cũng tươi cười. Ba luôn nói rằng chỉ cần cả nhà đầm ấm, hạnh phúc là dù có vất cả nhường nào ba cũng chịu được.
Em yêu thương ba của mình rất nhiều, ba là người ba vĩ đại nhất của em. Em luôn mong sao ba được khỏe mạnh, em sẽ cố gắng chăm ngoan hơn nữa để không phụ lòng ba.
Minh Tuệ